Tôi là cô gái may mắn

30/10/2018
Share open/close
Sao chép URL.

Câu chuyện của nhân vật Vi Thị Chau - nhân viên hiện đang làm việc tại bộ phận Injection PQC, nhà máy Samsung Điện tử Việt Nam Thái Nguyên (SEVT). Dựa trên lời kể của chị Chau, nhóm phóng viên Samsung Xin chào đã cùng Công đoàn SEVT tìm về quê hương Lạng Sơn để hiểu rõ hơn hoàn cảnh của chị đồng thời chuẩn bị cho chị một điều bất ngờ…

Tôi sinh ra và lớn lên từ miền quê Nà Háng, Lạng Sơn, bao quanh là núi đồi nương rẫy. Khi vừa biết yêu, tôi đã phải lòng anh Chu Văn Tuyền, chàng trai cách nhà có vài dậu mồng tơi. Cứ thế, ngày tháng thanh xuân tươi đẹp nhất trôi qua với những bức thư tay đong đầy yêu thương, với những chiều hẹn hò, đón đưa. Và rồi cũng đến ngày tình yêu đơm hoa kết trái khi anh rước tôi về nhà làm vợ cùng lời hứa về một tình yêu đến khi nhắm mắt xuôi tay.

 

Quê nhà Lạng Sơn

 

Thế nhưng hạnh phúc bỗng chốc tan biến khi chồng tôi từ một người thanh niên khỏe mạnh bỗng yếu dần, và phải nhập viện cấp cứu trong tình trạng nguy kịch. Mọi thứ đến quá nhanh, khiến tôi thật không dám tin những điều đang xảy ra với mình. Nhìn cơ thể anh với đủ thứ máy móc, dây truyền nước, ống thở gắn trên thân hình gầy yếu. Gạt đi những dòng nước mắt, tôi luôn tự nhủ với bản thân phải thật mạnh mẽ, để là chỗ dựa tinh thần cho anh. Nhưng dù có cố tỏ ra mạnh mẽ đến đâu thì tôi cũng không thể chấp nhận sự thật rằng anh đã rời xa mẹ con tôi. Khoảnh khắc hai bàn tay đan vào nhau khi tôi hỏi rằng: “Nếu anh còn yêu em, hãy nắm tay em thật chặt” cũng là giây phút tôi mất anh mãi mãi.

 

Ánh mắt mẹ Sằn hằn lên nếp nhăn bởi thời gian và bởi những nỗi đau

 

Tôi đau một thì mẹ Sằn – mẹ chồng tôi còn đau gấp 10 lần, khi chỉ trong hai tháng mẹ mất đi hai người con, một người con trai cả là chồng tôi, và một người con trai thứ mất vì tai nạn giao thông. Có lẽ cuộc đời đã lấy đi quá nhiều của một người cha, người mẹ. Trong ánh mắt mẹ hằn lên nếp nhăn của thời gian, những giọt nước mắt đã cạn khô vì tận cùng của đau đớn và mất mát, khi giờ đây gánh nặng kinh tế dồn hết lên đôi vai gầy của mẹ, vì hai trụ cột chính không còn, vì bố chồng mắc bệnh suy thận không có khả năng lao động, vì ước mơ được được làm cô giáo đứng trên bục giảng của tôi và em út vẫn còn đang dang dở.

 

 

Giữa tôi và em út, mẹ chẳng phân biệt con dâu, con đẻ nên một lần nữa gắng gượng để vượt qua nỗi đau, vượt qua sự nghèo khó, mẹ vẫn tần tảo nuôi hai chị em học hết Cao đẳng Mầm non. Ra trường và đi dạy được một thời gian nhưng với đồng lương ít ỏi, không đủ để tôi trang trải cuộc sống khi căn nhà thì ngày xuống cấp, khi chi phí của con trai Gia Bảo mỗi ngày một nhiều hơn.

 

Bé Gia Bảo dù rất nhớ mẹ nhưng vẫn ngoan ngoãn ở cùng ông bà nội

 

Một lần nữa, mẹ lại động viên tôi đến Samsung với mong ước về một tương lai tươi sáng hơn. Tại đây tôi được làm việc tại bộ phận Injection của nhà máy Samsung Điện tử Việt Nam Thái Nguyên (SEVT), được hòa mình với công việc và những đồng nghiệp đầy trẻ trung, năng động với sự chỉ bảo tận tình và sự quan tâm của các anh chị quản lý. Cuộc sống cũng vì thế mà ngày càng ổn định hơn.

 

 

Hòa mình vào công việc cùng với những người đồng nghiệp tại SEVT

 

Tròn 10 năm làm dâu mẹ Sằn, tuy chưa một lần mẹ nói với tôi rằng mẹ yêu con, nhưng tôi biết sâu trong lòng, mẹ thương tôi đến nhường nào. Và tôi, chưa làm được gì đền đáp cho mẹ cả. Mẹ nói mẹ thích được đi ngắm biển, được thấy thế giới ngoài kia có bao điều mới lạ và tươi đẹp, để tuổi già của mẹ có thể an nhàn hơn đôi chút. Mẹ vẫn hay tâm sự với tôi rằng nếu như một ngày nào đó có thể, mẹ muốn đến thăm nơi con làm việc, thấy nơi con ở mỗi ngày để mẹ yên tâm hơn.

 

Khoảnh khắc xúc động với những giọt nước mắt hạnh phúc của ba mẹ con tại Ngày hội gia đình SEVT

 

Và rồi ngày ấy cũng đến, khi công ty đã dành cho tôi một món quà bất ngờ trong chương trình Ngày hội gia đình. Đó là một ngày như bao ngày bình thường khác, khi tôi đang làm việc thì nhận được thông báo của quản lý gọi lên văn phòng với lý do phỏng vấn SCI cho nhân viên. Ngay khoảnh khắc bước vào là hình ảnh mẹ Sằn ngồi bên bếp lửa đưa tay quệt vội dòng nước mắt, là từng góc nhà, góc bếp thân thương, câu nói của con trai Gia Bảo “Mẹ ơi! Con nhớ mẹ lắm!” làm tôi không sao cầm được nước mắt. Từng thước phim, từng ký ức cứ thế ùa về trong trí nhớ.

 

 

Giây phút mở mắt ra và thấy hai mẹ đang ở ngay cạnh mình khiến tôi như vỡ òa. Được nghe lời động viên của mẹ chồng: “Mẹ thương con dâu lắm, con dâu ơi cố gắng lên! Ở nhà có việc gì bố mẹ chồng lo, con cứ yên tâm công tác”, ba mẹ con chỉ biết ôm nhau khóc nức nở, nhưng tôi biết rằng, giọt nước mắt ấy là giọt nước mắt của hạnh phúc.

 

Ước mơ được đưa hai mẹ đi du lịch thành hiện thực nhờ Samsung

                                        

 

Dù đã có những biến cố xảy ra nhưng tôi biết tôi vẫn là một cô gái may mắn. Tôi may mắn vì vẫn còn gia đình luôn yêu thương tôi. Tôi may mắn vì có một công việc tốt, vì luôn được lãnh đạo và đồng nghiệp quan tâm. Tôi nhất định sẽ cố gắng và nỗ lực nhiều hơn nữa…

 

 Thu Hòa thực hiện.

Doanh nghiệp > Con người & Văn hóa

Nếu có thắc mắc liên quan đến dịch vụ khách hàng, xin truy cập https://www.samsung.com/vn/info/contactus để được trợ giúp.
Nếu có các câu hỏi liên quan đến báo chí, xin liên hệ qua địa chỉ xinchao.samsung@samsung.com.

Xem qua những câu chuyện mới nhất về Samsung

Tìm hiểu thêm
Lên đầu trang